ÁNH ĐÈN LEO LÉT CUỐI CON ĐƯỜNG VÀ NIỀM HY VỌNG TỪ “ÁNH SÁNG” CỦA HỘI

Tại một căn phòng trọ vỏn vẹn vài mét vuông ở Hóc Môn, nơi giá thuê 1,5 triệu đồng mỗi tháng đã là một gánh nặng oằn vai, cuộc sống của gia đình chú K.T.N diễn ra trong bộn bề lo toan và mệt mỏi. Căn phòng nhỏ ấy là tổ ấm tạm bợ của bốn con người: chú N, vợ chú, và hai đứa cháu nội thơ dại.

Chú K.T.N vừa mổ mắt do Hội tổ chức xong

Năm ngoái, tai ương ập xuống gia đình khi người con trai hiếu thảo của chú, trụ cột trong nhà, đã vĩnh viễn ra đi sau một thời gian chống chọi với căn bệnh ung thư quái ác. Nỗi đau mất con chưa kịp nguôi ngoai thì hoàn cảnh lại càng thêm bi đát khi con dâu chú, mẹ của hai đứa cháu, cũng bỏ đi biền biệt sau ngày chồng mất, để lại hai đứa trẻ bơ vơ cho ông bà già yếu. Đứa cháu lớn năm nay mới lên 6, còn đứa nhỏ mới 3 tuổi, cái tuổi ăn chưa no, lo chưa tới.

Ở cái tuổi lẽ ra được nghỉ ngơi, vui vầy bên con cháu, chú N vẫn phải gồng mình gánh vác trách nhiệm nặng nề. Hàng ngày, bất kể nắng mưa, chú lại lên chiếc xe ôm cũ kỹ, bám trụ với nghề xe ôm truyền thống để kiếm từng đồng bạc nuôi sống gia đình. Mỗi chuyến xe là một lần chú đánh cược với sự khắc nghiệt của đường phố Sài Gòn, đánh cược với sức khỏe ngày càng suy yếu của bản thân.

Trong khi chú vật lộn ngoài đường mưu sinh, ở nhà, hai đứa cháu nhỏ nương tựa vào nhau và bà nội. Vì hoàn cảnh quá khó khăn, không có tiền cho các cháu đi học, hai anh em ở nhà tự trông nom nhau, phụ giúp bà những việc lặt vặt trong nhà. Tuổi thơ của các cháu là những ngày tháng quanh quẩn trong căn phòng trọ chật hẹp, thiếu vắng hơi ấm và sự chăm sóc trọn vẹn của cha mẹ, thay vào đó là nỗi lo toan hằn sâu trên gương mặt khắc khổ của ông bà.

Giờ đây, khó khăn lại chồng chất khó khăn khi đôi mắt của chú N ngày càng mờ đi. Càng lớn tuổi, thị lực càng suy giảm khiến việc chạy xe của chú trở nên nguy hiểm hơn bao giờ hết. Những hình ảnh nhòe mờ trước mắt không chỉ đe dọa sự an toàn của chú mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến khả năng kiếm tiền nuôi sống gia đình. Chú sợ lắm, sợ một ngày không còn nhìn rõ đường, không thể tiếp tục chạy xe, khi đó không biết các cháu và bà sẽ trông cậy vào ai.

Chương trình “Mổ mắt miễn phí đem lại ánh sáng cho bệnh nhân nghèo của Hội BTBNN TP.HCM”

Như một phao cứu sinh giữa dòng đời nghiệt ngã, chú nghe tin về chương trình Mổ mắt miễn phí đem ánh sáng cho bệnh nhân nghèo của Hội Bảo trợ Bệnh nhân nghèo TP.HCM. Niềm hy vọng về đôi mắt sáng để tiếp tục mưu sinh, để nhìn rõ tương lai mờ mịt phía trước của hai đứa cháu thơ dại đã thôi thúc chú tìm đến Hội để đăng ký xin được giúp đỡ.

Giờ đây, chú N chỉ còn biết tha thiết bày tỏ nguyện vọng của mình đến Hội. Chú không mong gì hơn ngoài việc đôi mắt được sáng trở lại. Ánh sáng ấy không chỉ giúp chú an tâm hơn trên mỗi cung đường mưu sinh, chạy được nhiều chuyến xe hơn để có thêm tiền lo cho các cháu bữa cơm no, manh áo lành, mà còn là ánh sáng dẫn lối cho tương lai của hai đứa trẻ mồ côi. Chú chỉ mong đủ sức khỏe, đủ minh mẫn để làm điểm tựa vững chắc cho các cháu trong những năm tháng khó khăn này.

Hội Bảo trợ Bệnh nhân nghèo TP.HCM cùng với những nhà tài trợ, những tấm lòng nhân ái, với những chương trình ý nghĩa của mình luôn thấu hiểu và mở lòng giúp đỡ hoàn cảnh éo le của gia đình chú K.T.N, để ánh sáng của y học hiện đại có thể thắp lên niềm hy vọng, xua tan đi phần nào bóng tối đang bao trùm cuộc sống của những con người bất hạnh này, đặc biệt là mang lại nụ cười và tương lai cho hai đứa cháu nhỏ.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *